Chuyển đến nội dung chính

Mưu sinh lăn lộn - phần 1

2006, năm ấy hắn 24 tuổi, sức trai phơi phới. Sau khi cầm tấm bằng cao đẳng ngành tin học của một trường Sư phạm tỉnh lẻ hắn lân la đi tìm kiếm công ăn việc làm. Nhưng cuộc sống không như những gì hắn được học ở trường.
Lúc hắn chọn ngành tin ấy là vì lúc đó ngành này mới phát triển ở ta chừng dăm năm nên tiềm năng công việc nhiều lắm, là hắn nghĩ vậy. Quả thật lúc đó nhà nào có được cái máy vi tính là kinh khủng lắm rồi, như kiểu cả làng mới có cái tivi ngày Tây Du Ký mới chiếu lần đầu ấy. Đi tắt đón đầu tiếp cận công nghệ trước để áp dụng tiên phong quả là đầu óc hắn cũng tính toán ghê lắm đây, đúng là không phải dạng vừa rồi...
Cái trường hắn theo học 3 năm, có được 2 cái phòng máy tính, máy thì cũng lởm lắm - ấy là khi có tí vốn về công nghệ hắn mới nhận ra điều đó, chứ mỗi buổi lên lớp chỉ tập tọe mấy dòng lệnh Comman DOS với Pascal thì thấy máy chạy phăm phăm là chỉ mỗi suy nghĩ máy ngon, enter phát nào chạy phát đó.
Đầu óc hắn có vẻ cũng thông, mấy cái dạng công nghệ này tiếp cận cũng nhanh, loáng cái là nắm được, từ lập trình thông thường tới đồ họa hoặc Assembly hắn đều ok hết, thêm món thích nghịch ngợm tháo lắp linh tinh hắn có thêm vốn sửa chữa máy tính. Vậy có thể nói tạm thời có vốn để ra trường hành nghề.
Đời không như là mơ, ra trường cái anh máy tính vẫn chưa len lỏi vào các trường học từ cấp 2 đến cấp 3. Thay vì học công nghệ thông tin phải đầu tư dàn máy tính đắt tiền mà hay hỏng linh tinh thì các trường đều chủ trương chọn nhạc họa hoặc tiếng anh. Hóa ra đi tắt quá, đón đầu sớm lại phải chờ lâu, thôi thì kiếm tạm công việc dạy thêm ở các trung tâm để sống qua ngày. Chừng nửa năm, phong trào chát chít và chơi game online lên ngôi, hắn bỏ dạy đi bảo hành, cài đặt các phòng Internet kiếm sống. Cuộc sống cứ thế trôi, hắn kiếm mỗi tháng cũng dư dả sống, có lẽ thế là đủ.
Nhưng hắn cũng sớm nhận ra sự phát triển đó không bền, chỉ nay mai sẽ mai một, phải kiếm con đường lâu dài. Kiếm việc ổn định vẫn phải ưu tiên hàng đầu. Cầm cái bằng cử nhân đi gõ cửa các nơi, chỗ thì kêu Toán - tin thì dễ chứ thuần tin không xin được, chỗ kêu bằng đại học thì được, rồi các kiểu con đà điểu lý do thoái thác. Nản tiệt, hắn quyết định nhắm hướng Hà Thành ra đi để đổi cái bằng cho bằng chị bằng em, ấy là lên đời con bằng Đại học.
Con đường học hành của hắn cũng lắm gian nan, ra thủ đô với vỏn vẹn 550.000 trong tay và túi quần áo cùng chiếc điện thoại Samsung C100 cũ xin được, tiền nạp 10.000 mỗi lần để liên lạc khi cần thiết. Đi xe đò hết 25.000 vậy là còn nhõn 525.000 trong túi, hắn tiếp cận thủ đô ngày 06 tháng 05 năm 2006, công cuộc mưu sinh bắt đầu từ đây....
Trọ cùng hai thằng bạn ở một xóm nhỏ khu Mỹ Đình được một tuần, hai thằng kêu hắn đóng tiền phòng trước rồi tụi nó đóng sau. Vốn thoáng tính từ xưa, hắn đóng luôn không suy nghĩ toàn bộ số tiền đang có, vậy là trắng tay, cuộc sống ăn bữa nay lo bữa mai từ đây. Ngay buổi đầu ra đây hắn đã tính kiếm việc để sống, đọc nát mấy tờ báo mua bán hắn cũng kiếm được một công việc vào ngày 16 tháng 5 năm 2006, tròn 10 ngày khi tiếp quản thủ đô, công việc lúc đầu hắn nghĩ là sẽ áp dụng tất cả những gì hắn có vào để phát huy, nhưng rốt cuộc là công nhân lắp ráp thiết bị quan sát, thôi kệ, sống cái đã rồi tính tiếp.
Hắn cố gắng tự ôn tập và đăng ký thi liên thông lên Đại học ở Học viện kỹ thuật quân sự, ngành tin học. Không đủ tiền ôn thi nhiều môn, hắn mượn của một người bạn học cùng năm xưa 420.000, hắn có 30.000 nữa là đủ 450.000 tiền ôn Toán cao cấp và Tiếng Anh, môn Vật lý đại cương hắn tự tin vào khả năng có thể tự lo được. Toán cao cấp đã lâu hắn không đụng đến chứ toán cấp 3 thì hắn cũng khỏi phải đi ôn luôn.
Hắn mua thẻ, hôm nào không đến học được hắn trốn sang lớp khác để học cốt sao cho tiếp thu tốt nhất, thậm chí chỗ nào chưa hiểu hắn cũng chui sang lớp khác, hắn khôn ngoan đến sớm ngồi vào giữa lớp, khi điểm danh hắn chỉ giơ cái phiếu lên, vì lớp chật nên giáo viên không kiểm tra kỹ phiếu được, vậy là hắn có được cái kiến thức cần thiết để thi Đại học.
Tháng 9 năm 2006 hắn thi, ngày nào hắn không nhớ. Môn Toán hắn tự tin bao nhiêu thì không hiểu lý do thế nào lại kém nhất, đề thi rơi vào phần hắn không ngờ  nhất. Quá sốc hắn lôi hai môn còn lại cày giữa giờ nghỉ và đêm trước môn cuối. Cái đầu của hắn hoạt động hiệu quả khi cần thiết. Hắn thở phào nhưng không biết thế nào, hắn đã cố gắng đến không ngờ.
Tháng 10 năm đó, hắn hồi hộp đi xem kết quả hắn đã thi. Chưa công bố điểm đỗ nhưng hắn đếm phòng hắn thi chỉ có 5 người bằng và cao hơn điểm hắn, đếm thêm vài phòng nữa có phòng ít hơn, phòng nhiều hơn, tạm tính trung bình mỗi phòng có 5 người, vậy là khả quan. Và chẳng bao lâu hắn biết rằng hắn đã quá thừa điểm đỗ, giấc mơ Đại học của hắn đã thành, hắn cần nhiều thứ nữa để duy trì giấc mơ đó, nhưng 3 năm nữa là một chặng đường dài và chông gai hơn hẳn những gì hắn đã nếm trải, cũng có thể nhờ đó hắn lớn lên. Hắn nhập học cuối tháng 10.

Cuộc sống dặt dẹo trôi qua chư chó chạy qua sân, chả mấy chốc đã tháng 11, năm ấy nhằm ngày 20 trời Hà Thành đổ mưa đá, trận mưa mà theo mấy thằng bạn là trận mưa thứ 2 trong lịch sử, còn với hắn thì lần đầu tiên biết mưa đá là gì. Cũng lạ, nghiệp xuất thân của hắn là giáo viên, nhằm đúng ngày tôn vinh nghiệp của hắn thì lại đổ mưa, mà là mưa đá. Đang lúc nằm dài trên nền nhà vào lúc gần trưa sau cuộc cãi nhau và bỏ việc, thực ra thì cái lứa vào công ty đó cùng với hắn đang bị đuổi hết vì hết công trình - lao động thời vụ. Nhìn khoảnh sân bị ngập nước do mấy viên đá lấp cống nước hắn nói bâng quơ:
- Tao mất việc đúng ngày 20 tháng 11, trời thương hay sao mà lần đầu tiên tao thấy mưa đá, không biết có phải là tao quay lại nghiệp giáo không biết nữa.
Câu nói này sau này ứng thật, sau hắn cũng là giáo viên đất Hà Thành đấy. Nhưng đó là chuyện về sau.
Còn hiện tại, hắn muốn sống tiếp thì phải kiếm việc đi làm, phải sống vì hắn đang thực hiện giấc mơ dang dở.
Dù có kinh nghiệm vài tháng lăn lộn nhưng cũng không dễ dàng gì để kiếm sống ở đất này, nơi và người đông của hiếm. Hắn đã tính tới việc đi đưa báo buổi sáng, đi làm bốc vác..., cuối năm hắn được nhận vào một công ty máy tính, công việc ở đây là chơi Võ lâm truyền kỳ để cày đồ cho giám đốc hoặc đi đến các quán Internet để tiếp thị bán linh kiện, tìm hợp đồng bảo hành. Nghề này không hợp với hắn vì hắn không có mồm mép làm kinh doanh. Vậy là sau một tháng hắn lại phải bỏ việc. Công cuộc mưu sinh vẫn phải diễn ra.
Hắn làm các công việc lặt vặt để sống, để tồn tại và để chắp cánh giấc mơ Đại học. Hắn từng nói sẽ làm mọi thứ, đánh đổi mọi thứ để đạt được giấc mơ đó.
Và hắn chấp nhận làm lao động phổ thông, gì thì gì phải sống đã mới vực dậy ước mơ. Hắn gặp được ông chú làm sơn bả mattit, thạch cao tường trần và xin làm công nhân. Công việc của hắn là dùng bàn nhám đánh phẳng sạch sẽ những mảng tường để công nhân lành nghề sẽ bả mattit và sơn, đôi khi rỗi việc do các bức tường còn mới, sạch sẽ và phẳng thì hắn lân la làm thử các việc khác, nhưng chỉ là học việc mà thôi, hắn không có năng khiếu việc này, không dễ như lập trình máy tính. Mà thôi, kiếm sống đã, tính sau
Hắn làm được 17 công, tính thời gian chắc khoảng hơn 1 tháng đi làm. Làm nghề này hắn nhận ra nhiều sự bạc bẽo, chủ nhà nhìn hắn với con mắt mà theo hắn là khinh rẻ, coi thường, không biết là do hắn cảm nhận vậy hay do hắn chưa đủ chai sạn với đời. Nhiều khi Vẫn phải kiếm việc khác phù hợp hơn là suy nghĩ của hắn ngay từ khi đi làm nghề này. Trời cuối năm rét mướt hắn phong phanh áo mỏng, làm đến 17h hắn nghỉ, đầu tóc còn vương bụi, tay chân dính đầy sơn hắn mặc kệ lao đến trường, nhưng bao giờ hắn cũng bị muộn và nhiều môn hắn đã không điểm danh kịp, không đủ điều kiện thi. Hắn phải đến xin giáo viên quản lý.
Giáo viên quản lý của hắn là một cô giáo chừng ngoài 40 tuổi, mặt hơi nám tàn nhang nhưng có nét hiền hậu, có thể cô đã hiểu hoàn cảnh của hắn vì nhiều lần hắn phải xin chứng nhận hỗ trợ là con thương binh, cô không nhận tiền, không nhận quà của hắn mà cho hắn đủ điều kiện thi và hầu hết hắn đều vượt qua, một vài môn hắn phải thi lại, cá biệt có môn hắn phải học lại. Cũng phải thôi, hắn chỉ có thời gian học duy nhất trên lớp mà thôi, nếu không thì... chặc!
Hắn được trả công 700.000 cho 17 công lao động, một số tiền đáng quý khi mà hắn đang nhăn răng, chắc cũng một phần do ông chú thương hắn mà thôi, hắn cảm ơn trong lòng và hắn vẫn phải tiếp tục cố gắng.

..........

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

CODE CHUYỂN FONT WINDOWS - 1252 SANG UTF 8 TRONG C#

Vấn đề là tôi code một ứng dụng gửi mail trên nền C# , body mail được người dùng tự soạn thảo ở Microsoft Word và lưu lại ở file html. Khi lưu lại html từ Word, font sẽ mặc định ở thẻ: <meta http-equiv=Content-Type content="text/html; charset=windows-1252"> dẫn đến khi gửi đi, các chữ có dấu tiếng Việt sẽ bị mã hóa thành dấu "?". Sau khi tìm các phương án để chuyển mã không thành mà tôi thì muốn khi soạn thảo body mail người dùng dễ dàng chỉnh sửa nhất và code trong C# cũng đơn giản nhất (không phải kiểm tra các dòng để lấy font, màu, màu nền ...), cuối cùng tôi đã tìm thấy đoạn code này: Việc đầu tiên là tôi đọc file html theo từng byte ra một mảng bằng hàm: public static byte[] ReadFile(string filePath)           {               byte[] buffer;            FileStream fileStream = new FileStream(filePath, FileMode.Open, FileAccess.Read);        ...

Chuyển font chữ từ Vntime sang Unicode trong Excel (convert font Vntime to Unicode in Excel)

CHUYỂN FONT TRONG EXCEL Nếu bạn nào phải làm việc nhiều với Office hiển nhiên các bạn biết rằng Office có rất nhiều version, từ Office 97 cho đến hiện tại là Office 2016 beta. Cùng với sự phát triển của Office là việc nâng cấp các bộ gõ tiếng Việt, kinh điển nhất là Vietkey  và Unikey. Cách gõ điển hình nhất trong các loại văn bản là font TCVN3 và Unicode. Đã bao giờ bạn phải làm cái việc chuyển qua lại giữa 2 kiểu font này chưa? Và bạn có từng gặp khó khăn khi chuyển font cho một file Excel khoảng vài ngàn record chưa? Nếu bạn đã từng gặp tình huống trên thì bài viết này sẽ giúp bạn giải quyết vấn đề này. 1. Tổng hợp các phương pháp - Sử dụng phần mềm Uconvert (phiên bản mới nhất UOffice 2.0) - Sử dụng phần mềm tự viết trên C# - Sử dụng bộ gõ Unikey. 2. Phương pháp tối ưu nhất Là dùng bộ gõ Unikey. Bài viết demo file Excel hơn 224.000 record. Cách làm như sau: Bước 1: Bạn mở file Excel gốc của bạn và lưu ở dạng Unicode Text như hình dưới (ở đây tôi lưu v...

LỖI KHÔNG CHO KÉO CÔNG THỨC TỪ DÒNG TRÊN XUỐNG DÒNG DƯỚI TRONG EXCEL

Đôi khi làm việc trong Excel, bạn không kéo được công thức từ dòng trên xuống dòng dưới (khi đặt con trỏ vào dòng chứa công thức, con trỏ không biến thành dấu cộng màu đen để kéo). Khi đó các bạn có thể vào phần Option của Excel --> chọn Advanced --> Tích chọn vào lựa chọn như hình dưới.