Đời người, kẻ khổ người sang, kẻ mong mỗi ngày đủ no bụng, thằng thì đốt tiền một lúc biết bao nhiêu! Lần 1: Có một hồi, thằng tôi đi dạy thêm buổi tối ở Nguyễn Trường Tộ. Một đêm mùa đông mưa phùn lất phất, gió lạnh từ hồ Trúc Bạch thổi se se khi thằng tôi đi qua đầu đó để ra đường Thanh Niên. Bên đường, ba mẹ con nhà nọ phong phanh áo mỏng, đứa bé bế ngửa, đứa lớn chừng 3 tuổi theo sau, nhìn mà thấy thương và thấy giận, giận thằng nào đó song mông lên sướng để rồi con nó như thế, giận bà mẹ kia đã khổ còn đẻ nhiều. Chợt nghĩ, giờ này con mình trong nhà ấm, ngoài vợ, chồng còn có bà lo toan, và cũng giờ đó chắc chắn nó đã chìm vào giấc ngủ. Còn mẹ con nhà kia, chắc gì đã có chỗ mà ngủ, rồi có chỗ liệu có ngủ được không. Tôi cũng mưu sinh, nhưng cái mưu sinh của thằng tôi nó còn nhàn hạ chán vạn với cái mưu sinh của mẹ con nhà kia. Buồn! Lần 2: Tại ngã 3 đường Linh Đường - Nguyễn Xiển, có 2 kẻ tàn tật ngồi ở 2 vệ đường xin tiền người qua lại, có hôm trưa nắng giao...
Du lịch Việt Nam qua internet